[MỘT HỒ SEN XANH ĐỢI TRĂNG LÊN]
Tác giả: Tử Ngọc Khinh Sương
96. MUỐN ĐỘNG VŨ KHÍ NƠI ĐẤT THÁNH
[Nguyên | Beta: Maika]
Ban đêm ở núi Nga Mi lạnh như nước, trong tàn tích của am Tùng Trúc, Lam Hạo Nguyệt ngồi bên cửa sổ nhìn ánh trăng bàng bạc bị nhốt trong vầng mây. Nơi đồng hoang mông quạnh này vốn đang yên tĩnh, ngoài khe núi bỗng có tiếng dã thú gào rú, âm thanh ấy văng vẳng thê lương. Nàng vội vàng đóng kín cửa sổ, lại chạy tới gần cửa, dùng sức cài thanh gỗ.
“Nó không tới đâu.” Trì Thanh Ngọc nghe thấy tiếng động, muốn đỡ vách tường đứng lên. Nàng vội đi tới trước mặt chàng, đè chàng ngồi xuống. “Không phải đã bảo chàng phải ngồi im điều tức à?”
Trì Thanh Ngọc rũ mi nói: “Đã khá hơn so với ban ngày rồi.”
“Thật không?” Lúc này Lam Hạo Nguyệt mới cảm thấy được an ủi ít nhiều, ôm hai gối ngồi bên cạnh chàng. Trì Thanh Ngọc lại nói: “Có điều nếu bọn Trác Vũ Hiền đuổi được tới đây, tôi chỉ sợ mình không phải đối thủ của ông ta.” Read more